Nỗi ám ảnh của người đàn bà phải phục vụ cả bồ của chồng ngay trong nhà mình

08:40, 06/05/2017
|

Người phụ nữ từng là "nô lệ tình dục" của chồng, từng phải nín nhịn phục vụ cơm nước cả bồ của chồng vì muốn hai đứa con được sống yên ổn, cuối cùng đã dám vùng lên, đấu tranh cho hạnh phúc bản thân, đấu tranh với bạo lực gia đình...

Hơn  10 năm chấp nhận bị chồng đánh

Chị Nguyễn Vân Anh (Giám đốc Trung tâm nghiên cứu ứng dụng khoa học về giới – gia đình- phụ nữ và trẻ em vị thành niên) kể lại, bao lần chị gặp cô bán ổi tên Minh là chừng ấy lần chị Minh nước mắt ngắn dài. Thậm chí có lần, chỉ mua 1kg ổi thôi nhưng Minh cứ nhìn chị van nài, trực giác cho biết “cô ấy có vấn đề nên đứng lại hỏi han”. Một lần, hai lần, 3 lần cho đến lần thứ 5, người phụ nữ bán ổi bắt đầu bộc bạch hết với chị Vân Anh.

Cô ấy kể, lấy nhau sau 5 năm chồng bắt đầu giở thói gia trưởng. Anh ta đánh vợ như một lẽ bình thường. Đi chợ về muộn: đánh. Chưa có nước sôi: đánh. Thậm chí chỉ cần nói lại một câu cũng ăn bạt tai ngay. Ngày nào chồng cô ấy cũng kiếm cớ để đánh, bất kể lý do gì, thậm chí không đánh, chửi vợ dường như  nhà… bớt vui. Người cô ấy hiếm hoi lắm mới có ngày không bầm dập. Nhưng, có hai lần bị đánh gần đây quá nặng khiến cô nhớ nhất.

Mặc dù hiện tại chưa có thống kê số liệu quốc gia chính thức về các loại hình bạo lực tình dục khác nhau nhưng số liệu từ một vài nghiên cứu trong quy mô nhỏ gần đây chỉ ra tình trạng báo động của bạo lực tình dục. Theo đó, 87% phụ nữ và trẻ em gái đã từng bị quấy rối tình dục tại nơi công cộng; gần 30% phụ nữ hành nghề mại dâm tại Việt Nam cho biết họ đã từng là nạn nhân của bạo lực tình dục và 22% trong số họ đã từng bị cưỡng hiếp tình dục; 10% phụ nữ đã kết hôn từng bị chồng tấn công tình dục.

Đó là khi cách đây hai năm, cô bị chồng đánh đến rạn xương đầu, phải đi viện cấp cứu. Vết thương ấy đến giờ vẫn còn di chứng, hàng ngày cô ấy vẫn phải uống thuốc. Lần khác, cô bị chồng chèn gối lên đầu rồi (không biết là dùng dao hay kéo) định đâm, anh bộ đội chạy vào can thì bị đâm vào tay phải khâu 5 mũi” – chị Vân Anh kể lại.

Nhưng theo chị Vân Anh thì mặc nỗi đau thể xác, người phụ nữ này vẫn cố nhẫn nhịn, gượng sống và mặc nhiên coi như “số mình không may” vì hai con. Thậm chí, chồng chị Minh còn đi với bồ rồi mang bồ về bắt vợ nấu cơm. Oái oăm hơn, anh ta bắt vợ không được vô lễ với bồ, không được mặt nặng mày nhẹ mà phải nhẹ nhàng ngọt nhạt, không thì sẽ là “thượng cẳng chân hạ cẳng tay ngay”.

Không hề đưa một đồng cho vợ lo toan cuộc sống, một tay cô ấy quấn túm nuôi các con. Ấy vậy, tiền chợ hàng ngày chưa kịp ấm túi, về đến nhà đã bị chồng lột sạch mang cho bồ. Thậm chí, lần nào đi với bồ chưa thỏa mãn nhu cầu tình dục là về nhà tụt quần đứng giữa nhà bắt vợ làm tình bằng miệng đến khi đạt đỉnh. Sau đó lại chính cô ấy phải dìu chồng vào giường, bóp chân, bóp tay, đấm lưng đến khi nào ngủ mới được ngả lưng” – chị Vân Anh kể lại.

Và hành trình “giải phóng”  

Với kinh nghiệm của người từng nhiều năm làm về công tác phòng tránh bạo lực gia đình, Chị Nguyễn Vân Anh cho biết, điều khó khăn nhất đối với phụ nữ là nói ra được tình trạng của mình. Vì thế, với trường hợp của Minh chị phải rủ một người đàn bà khác cũng từng bị đánh đã bỏ chồng và hiện đang sống hạnh phúc với người chồng thứ hai đến chợ nói chuyện với Minh.

“Cô nọ động viện cô kia, sau rồi thỉnh thoảng tôi xuống nói chuyện. Mỗi lần gặp tôi đều bảo, đừng sợ, mỗi lần chồng đánh phải chạy ra ngoài, kêu to cho mọi người nghe. Thậm chí tôi cũng cho cô ấy số điện thoại của công an xã, nói phải gọi khi cần. Cô ấy như chết đuối vớ được cọc, rồi dần thay đổi.

Mọi khi, mỗi lần bị chồng đánh cô ấy chỉ một mực van xin, rồi lại tủi nhục nuốt nước mắt vào trong để dọn hết nhà cửa sau mỗi lần đập phá. Thế nhưng, lần gần đây nhất, cô ấy đã không nín nhịn nữa. Cô ấy mặc kệ và tuyên bố “tôi sẽ giữ chỗ đổ vỡ này làm kỷ niệm để dùng khi cần”.  Người chồng đã phải tự dọn dẹp đống đổ nát”- chị Vân Anh kể lại.

Theo chị Vân Anh, để người phụ nữ hơn 10 năm khuất phục những trận đòn từ chồng biết “vùng lên” như vậy, chị đã gặp chủ tịch hội phụ nữ xã, công an xã, chính quyền... rồi động viên mọi người cùng giúp đỡ.

Rất may sau khi tiếp nhận thông tin, xã đã có 3 cuộc họp bàn phối hợp. Sơ đồ nhà Minh với các cửa thoát, lối vào khẩn cấp được vẽ lại và lên phương án hỗ trợ khẩn cấp. Nhà Minh được đặt trong tình trạng bảo vệ. Cảnh sát và 1 người bạn thân của chồng Minh đã gặp gỡ và cảnh báo anh ta. Đặc biệt, Minh đã lấy tài liệu về bạo hành đặt lên đầu giường như một lời cảnh báo với chồng “tôi đã biết thế nào về bạo lực”… Cô ấy cũng cất tất cả những vật dụng nguy hiểm xung quanh phòng ngủ trước khi chồng về. Minh đã dặn các con hỗ trợ nếu bị đánh và để số điện thoại khẩn cấp của hàng xóm, công an, bạn thân chồng ở chế độ gọi nhanh. Đáng mừng là cô ấy đã dũng cảm từ chối một số yêu cầu vô lý của chồng”- chị Vân Anh kể lại.

Vẫn theo lời chị Vân Anh thì hiện nay chị Minh đã thay đổi hoàn toàn, làm những việc mà chưa bao giờ chị dám trong đời. Tại một buổi hội thảo về phòng chống bạo lực gia đình gần đây, chị đã mạnh dạn chia sẻ câu chuyện đời mình và nhắn nhủ những người phụ nữ từng bị bạo hành mà chưa dám “tự bảo vệ” mình rằng, luôn có những nguồn lực trợ giúp ở xung quanh, chị em đừng bao giờ nghĩ đó là số phận và cam chịu.

*Tên nhân vật trong bài viết đã được thay đổi.

Theo Infonet


Ý kiến bạn đọc