Em bị xui dại đi mua ô tô!

14:30, 07/09/2015
|

(VnMedia)- “Nếu không vì cuối tuần đưa con cái về quê, hoặc hay có việc phải đi công tác các tỉnh lân cận Hà Nội, thì em khuyên các bác có tiền thì đầu tư kinh doanh hoặc gửi tiết kiệm kiếm lời nhé. Đừng mua ô tô!”.

Nhà em bị xui dại đi mua cái tô tô. Mất 5 tháng với 9 buổi học, 3 lần thi mới đỗ, xong giờ lái vèo vèo vun vút rồi, nhưng mà kể cũng phiền lắm. Ngồi trên ô tô thì sướng thật, mát lạnh, nghe nhạc. Kẹt xe thì mặc kẹt xe khói bụi, mình cứ ngồi mát lạnh huýt sáo. Thế nhưng, để trả giá cho cái sự sung sướng ấy là ti tỉ những thứ phiền toái và tổn hại túi xiền.

Lái ô tô sướng lắm, khổ cũng nhiều. (ảnh minh họa)
Lái ô tô sướng lắm, khổ cũng nhiều. (ảnh minh họa)

Ví như sáng hôm kia, em đang lái xe, có cậu đi xe máy tạt đầu, em phanh cái kít, hự 1 phát, một cậu đi xe máy đằng sau em cũng bất chợt phanh hự 1 phát suýt đâm vào đuôi xe em. Xong cậu này đi lên ngang kính xe em nhìn vào với gương mặt đầy sự kinh bỉ kiểu "đm bọn nhà giàu" và thốt lên: “mày đi đứng thế à?”. Lỗi không phải em, mà em ngậm mồm nghe chửi. Chả lẽ lúc đó hạ kính xuống chửi nhau, có khi em ăn quả đấm sưng 'alô', trong khi em thì đang mặc đẹp đi ghi hình.

Đi đường bị chửi như thế là chuyện hết sức bình thường. Mà hồi đầu em lái, cứ mỗi lần lùi vào chuồng lại là một trận đánh hết sức cam go, hại não và tổn thọ lắm. Có hôm các ông về hưu xóm em đi xe đạp tuyên truyền về trật tự văn minh đô thị về đến xóm, đúng lúc xe em đang vật ngang chắn đường đề lùi vào chuồng. Em tiến lên lùi xuống 3-4 đỏ mà vẫn chưa khít với cái ô trống, thế là có cụ lớn tiếng: Các anh lắm chuyện quá, nhiều tiền mua ô tô mà không biết lái thì đừng có mua, trưởng giả quá!. Em là cứ ngậm mồm toát mồ hôi không dám ý kiến ý cò gì:)

Đấy là chửi, còn tổn hại về tài chính là điều hiển nhiên nhé. Một tháng 1,5 triệu gửi xe ở xóm. Khoảng 3 triệu tiền xăng nếu đi liên tục. Em nhớ có lần em đổ 1 lần 800 ngàn đầy bình xăng đi đúng 1 tuần hết sạch. Còn tiền gửi xe vặt vãnh thì thôi rồi, chỗ thấp nhất 30 ngàn, cao nhất 60 ngàn 1 lần hoặc 1 ngày, mà xe để giữa trời nắng như đổ lửa thấy xót hết cả ruột.
 

Tắc đường kinh hoàng cũng chỉ là một trong vô số phiền toái với chủ xe ô tô.  (ảnh minh họa)
Tắc đường kinh hoàng cũng chỉ là một trong vô số phiền toái với chủ xe ô tô. (ảnh minh họa)

Nhưng như thế cũng chưa 'akay' bằng việc không có chỗ đỗ xe. Thà mất tiền nhưng có chỗ đỗ xe thì cũng đỡ, vì thôi, đằng nào cũng là mất tiền cho cái sự oai. Nhưng mà khổ lắm, có hôm em đến cơ quan đã treo biển: Hết chỗ đỗ ô tô. Em bèn vòng sang chung cư bên cạnh gửi, nó cũng chật xe, em lại vòng sang cái chung cư khác (xa hơn), cũng không có chỗ. Cuối cùng, trang phục lụa là thơm phức mà lại phải đánh xe vượt qua bão táp tắc đường trở về nơi trú ngụ cất xe, lại qua nhà xe máy lấy xe 'phi' xuống cơ quan, lúc đó vừa quá muộn giờ làm, vừa bay hết mùi hương mỹ phẩm, thay vào đó là mùi cơ thể đặc biệt từ 2 hốc cánh bay lên ngạt ngào. Thật đúng là không có nỗi khổ nào nhục bằng.

Nên, cứ mỗi sáng đi ra nhà xe, có khi mất tới 10 phút để quyết định là đi ô tô hay xe máy! Và cuối cùng thì em chọn xe máy. Ô tô cất kho để làm cảnh thôi vậy. Ví như mấy hôm nay nắng oi kinh hoàng mà em vẫn cư xe máy lượn vù vù cho nó năng động. Khổ lắm ý!!!!

Tùng Huy (Bài viết chỉ thể hiện quan điểm của tác giả)


Ý kiến bạn đọc