Bài thơ khóc Đại tướng của người con dâu Lệ Thủy

08:40, 08/10/2013
|

(VnMedia) - Những ngày này, nước mắt đã rơi trên phố Hoàng Diệu – nơi căn nhà giản dị của Đại tướng. Nước mắt rơi ở Viện Quân y 108 – nơi đang lưu giữ thi hài của Đại tướng. Nước mắt rơi ở khắp mọi miền của Tổ quốc – nơi hàng triệu trái tim đang hướng về vị tướng của nhân dân… Và ở một nơi rất đặc biệt, nước mắt đã rơi tràn sông Kiến Giang…

Ảnh minh họa

Đại tướng Võ Nguyên Giáp trên chiếc cầu bắc qua sông Kiến Giang năm 1987, trong lần ông về thăm quê hương Lệ Thủy, Quảng Bình



Trở về Lệ Thuỷ dưới chiều mưa tan...

Dòng Kiến Giang oằn mình trong nỗi nhớ

Sông ơi chở đi từng này nước mắt

Chở đi từng này đau thắt khôn nguôi

 

Chiều 5/10, ngay khi biết tin Đại tướng Võ Nguyên Giáp qua đời, không cầm nổi nỗi tiếc thương quá lớn, một phụ nữ trẻ, một người con dâu của Lệ Thủy, Quảng Bình đã cầm bút viết những dòng thơ rút từ trái tim đau đớn của mình để tiễn đưa Người – vị đại tướng của nhân dân.

 

Được trực tiếp nghe bài thơ của chị Mai Hương - người con dâu của Lệ Thủy, Thứ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Đỗ Quỹ Doãn đã hết sức xúc động. Ngay sau đó, bài thơ đã được chị Mai Hương gửi tới báo điện tử VnMedia để chia sẻ tình cảm của mình đối với vị Đại tướng, người con ưu tú của quê hương Lệ Thủy, người anh hùng của dân tộc.

 

VnMedia trân trọng xin giới thiệu đến quý độc giả bài thơ có nhan đề “Tiễn Người”, được chị Mai Hương viết chỉ trong vòng hơn 10 phút.

Ảnh minh họa

Người dân Lệ Thủy khóc thương Đại tướng

 

Mở đầu bài thơ, chị Mai Hương xúc động viết: "Con chỉ là đứa con dâu của Quảng Bình, con rút từ trái tim những vần thơ này tiễn đưa Đại tướng, mong Người yên nghỉ!"

 

Tiễn Người

 

Người đi trong chiều vừa ngưng lặng bão

Nước mắt rơi trên khoé mắt hao gầy

Suốt dải miền Trung vẫn cồn cào sóng đổ

Sóng trắng bạc đầu như vạn đoá hoa ban

 

Trở về Lệ Thuỷ dưới chiều mưa tan...

Dòng Kiến Giang oằn mình trong nỗi nhớ

Sông ơi chở đi từng này nước mắt

Chở đi từng này đau thắt khôn nguôi

 

Con cũng như bao người Việt Nam thôi

Khóc lặng lẽ đưa Người về với Bác

Người ơi, cả khoảng trời xanh xao xác

Bóng đại bàng chợt lịm phía mây xa

 

***

Chói lọi một thời vang khúc Khải hoàn ca

Điện Biên cháy trong ngút ngàn giông tố

Năm châu dậy lên từ một con số

56 ngày đêm… khoét núi ngủ hầm

 

56 ngày đêm thức trắng với niềm tin

Cờ chiến thắng tung bay nóc hầm Đờ Cát

Ôi cánh đồng Mường Thanh tự do trải dài bát ngát

Nụ cười vị tướng tài ấm áp cả ba quân

 

Và đến trong một mùa xuân

Diệu kì đất nước qua 2 lần đại chiến

Thần tốc, thần tốc hơn nữa. Táo bạo, táo bạo hơn nữa…

Rực lửa máu đào suốt một dải Trường Sơn

 

***

 

Đất nước yên bình như một tiếng thoi đưa

Bên mái tranh mẹ già ầu ơ cánh võng

Dòng Kiến Giang hiền hoà trong nắng sớm

Đưa Người qua sông…

 

Từ Tây Bắc rất xa, mùa này không hoa ban

Từ Trường Sa mùa này bỏng cháy

Từ mũi Cà Mau nơi ngọn đầu sóng gió

Gửi về Người bao nỗi nhớ nỗi thương

 

Hà Nội cuối thu trên khắp phố phường

Nhớ người, Hồ Gươm trở mình thao thức

Đường Hoàng Diệu lá vàng rơi không dứt

Lá vàng rơi với nước mắt rơi…

 

Quảng Bình ơi, trong chiều mai thôi

Triệu trái tim đưa Người về Bến Lặng

Triệu trái tim đưa Người về Cõi Vắng

Đưa Người về trong một chuyến đi xa

 

Tiễn đưa Người, triệu quân tiễn một người Cha

Súng đại bác rền lên thành tiếng sóng

Người không mất vì Người là bất tử

Người là Việt Nam mãi mãi trường tồn.

 

5/10/2013


Tuệ Khanh - (ghi)

Ý kiến bạn đọc