Vụ Cát Tường: Lấy điện thoại của Huyền không phải là "trộm cắp"?

08:01, 23/10/2014
|

(VnMedia) - Liên quan đến vụ án xảy ra tại thẩm mỹ viện Cát Tường, bảo vệ Đào Quang Khánh bị truy tố về tội “Trộm cắp tài sản” do chiếm đoạt chiếc điện thoại iPhone 5S của chị Huyền. Tuy nhiên, nhiều ý kiến cho rằng hành vi của Khánh không thỏa mãn dấu hiệu của tội “Trộm cắp tài sản”...

>>
Bí ẩn vẫn bao trùm cái chết của chị Huyền

Ảnh minh họa
Đào Quang Khánh tại phiên xét xử tháng 4 vừa qua

Theo lời khai của Đào Quang Khánh và các nhân chứng khác, sau khi xảy ra sự việc bác sĩ Nguyễn Mạnh Tường phẫu thuật thẩm mỹ làm nạn nhân tử vong vào khoảng 17 giờ 45 phút ngày 19 tháng 10 năm 2013, Tường đã chỉ đạo các nhân viên phi tang vật chứng gồm: sổ sách, trang thiết bị y tế, dụng cụ phẫu thuật, camera, máy tính,.. tại Trung tâm thẩm mỹ Cát Tường nhằm trốn tránh trách nhiệm.

Trong lúc tẩu tán vật chứng và lợi dụng tình trạng hỗn loạn thì Đào Quang Khánh đã tranh thủ lấy chiếc điện thoại IP5 trong túi xách để bên cạnh xác nạn nhân.

Với hành vi chiếm hành vi chiếm giữ chiếc điện thoại của nạn nhân, Khánh đã bị cơ quan điều tra, Viện kiểm sát truy tố về tội “Trộm cắp tài sản”. Tuy nhiên với hành vi này thì cũng còn nhiều ý kiến cho rằng Khánh không thỏa mãn dấu hiệu của tội “Trộm cắp tài sản”.

Trao đổi với VnMedia về vấn đề này, luật sư Nguyễn Anh Thơm (đoàn luật sư Hà Nội), là người bào chữa cho bị can Đào Quang Khánh cho biết, trong vụ án này, bản thân bị hại là chị Huyền đã chết (chủ tài sản đã tử vong) nên hành vi lấy chiếc điện thoại của chị Huyền không có dấu hiệu “lén lút”. Mặt khác, Đào Quang Khánh không phải là người làm cho nạn nhân lâm vào tình trạng không thể chống cự (bị tử vong) nên cũng không phạm tội Cướp tài sản.

Thực tế tại thời điểm khi Khánh lấy chiếc điện thoại của chị Huyền thì không ai là người trực tiếp quản lý tài sản đó nữa. Bởi Bs Tường cùng đồng nghiệp đang thực hiện phi tang vật chứng tại hiện trường như máy móc, dụng cụ y tế, ... bác sĩ Tường còn đang đợi đến đêm để phi tang nốt xác nạn nhân và chiếc xe máy cùng các tài sản khác của chị Huyền.

Kết quả điều tra cũng đã xác định rõ toàn bộ các đồng nghiệp trong Trung tâm thẩm mỹ đều có hành vi không tố giác tội phạm, che dấu hành vi phạm tội của Tường nên không thể coi những nhân viên này là người quản lý tài sản cho chị Huyền để làm căn cứ khởi tố Khánh về tội “Trộm cắp tài sản”. Tức là những nhân viên được bac sĩ Tường chỉ đạo tẩu tán vật chứng, không tố giác tội phạm thì không thể coi là người quản lý tài sản hộ chị Huyền rồi giao lại cho gia đình chị Huyền sau khi bác sĩ Tường làm chết nạn nhân.

Quá trình điều tra đã xác định Bùi Thị Hoa là y tá phụ giúp phẫu thuật cho Tường gây ra cái chết cho chị Huyền là người mà ta cứ gọi là tạm thời quản lý tài sản trong trường hợp này là không hợp pháp.

Bản thân chị Hoa cũng có hành vi đồng lõa cùng Tường và các nhân viên khác không tố giác và che dấu tội phạm. Vậy người quản lý tài đã giúp sức cho bác sĩ Tường che dấu tội phạm (tẩu tán vật chứng, ..) và không tố giác tội phạm lại được coi là người quản lý hợp pháp tài sản của Chị Huyền thì có hợp pháp không ?

Từ những căn cứ trên, có thể khẳng định rằng không ai là người quản lý tài sản của Chị Huyền trong hoàn cảnh xảy ra vụ án này là có căn cứ.

Mặt khác khi Hoa ký Hợp đồng lao động làm việc với Tường cũng không có qui định hoặc có bất kỳ quyết định nào cho rằng Hoa được phân công quản lý tài sản cho khách hàng. Nếu tài sản của khách hàng bị mất thì Hoa có phải là người bỏ tiền ra đền?

Do đó, cần phải xem xét hành vi trên của Đào Quang Khánh có phạm tội “Trộm cắp tài sản” hay không theo đúng diễn biến hành vi và theo lý luận về tội phạm.

Có chăng, hành vi của phạm tội của Đào Quang Khánh có dấu hiệu phạm tội “Chiếm giữ trái phép tài sản”. Tội danh và hình phạt được qui định tại Khoản 1 Điều 141 BLHS.

Điều 141. Tội chiếm giữ trái phép tài sản

1. Người nào cố tình không trả lại cho chủ sở hữu, người quản lý hợp pháp hoặc không giao nộp cho cơ quan có trách nhiệm tài sản có giá trị từ năm triệu đồng đến dưới hai trăm triệu đồng, cổ vật hoặc vật có giá trị lịch sử, văn hoá bị giao nhầm hoặc do mình tìm được, bắt được, sau khi chủ sở hữu, người quản lý hợp pháp hoặc cơ quan có trách nhiệm yêu cầu được nhận lại tài sản đó theo quy định của pháp luật, thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.

2. Phạm tội chiếm giữ tài sản có giá trị từ hai trăm triệu đồng trở lên hoặc cổ vật, vật có giá trị lịch sử, văn hoá có giá trị đặc biệt, thì bị phạt tù từ một năm đến năm năm.
 


Khánh Công

Ý kiến bạn đọc