Để được nhìn mặt con mỗi ngày, một cặp vợ chồng già ở Trung Quốc đã quyết định lưu giữ xác con mình trong tủ lạnh suốt 6 năm trời.
Ông Tian Xueming sống ở ngôi làng Huangling, tỉnh Trùng Khánh (Trung Quốc) chỉ trong vòng 10 năm đã mất đi 2 người con mà ông yêu thương nhất. Đó là một nỗi đau và mất mát lớn khiến ông không thể nào nguôi ngoai. Để có thể ngắm nhìn khuôn mặt con cũng như để có thể... nói chuyện hàng ngày với con, ông đã quyết định bảo quản xác người con trai của mình trong một chiếc tủ lạnh và đặt trong nhà từ năm 2006 cho đến nay.
Ông Tian bên xác con trai được bảo quản trong tủ lạnh |
Là một người thợ mộc, ông Tian Xueming kết hôn năm 1979 và hiện đã 60 tuổi, hai vợ chồng ông đã sống một cuộc sống nghèo trong căn nhà nhỏ được trát bằng bùn đất. Khi cả hai còn sống chung với 6 người anh em, được sự giúp đỡ của anh em nên gia đình ông cũng đỡ khổ. Tuy nhiên sau đó vợ chồng ông đã tách ra ở riêng. Ông Tian lên thành phố tìm việc để làm. Bằng khả năng làm mộc giỏi cộng với đức tính cần cù, cuộc sống của gia đình ông dần được cải thiện.
Năm 1982, cả hai vợ chồng sinh con gái đầu lòng, và đến năm 1987 hai vợ chồng vô cùng hạnh phúc khi bà Yang Hongying (vợ ông) hạ sinh thêm cậu con trai kháu khỉnh. Để dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, ông đã quyết định bỏ việc ở thành phố để trở về quê nhà. Với số tiền dành dụm được từ lâu, vợ chồng ông Tian cũng đã xây dựng được một ngôi nhà 3 tầng khá rộng rãi, đối với vợ chồng ông lúc này, con cái là tài sản lớn nhất. Ông tâm sự; đây là chuỗi ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời của vợ chồng ông, tuy nhiên niềm hạnh phúc đó lại vụt tắt dần.
Vào một ngày mùa hè nắng nóng, cô con gái đầu lòng Yingying (15 tuổi) đã rời bỏ vợ chồng ông để về thế giới bên kia sau khi bị đột tử. Ông Tian kể lại; hôm đó Yingying đi xuống phố để mua một ít rau quả và thức ăn. Sau khi về nhà được khoảng hơn 1 tiếng rưỡi đồng hồ, toàn thân Yingying trở nên xanh xao và nhợt nhạt. Cô bé vẫn nói với bố mẹ là không sao và đừng lo lắng quá nhiều. Nhưng khi bác sĩ đến nhà thì đã quá muộn, Yingying đã ngừng thở. Bản thân ông Tian đến giờ vẫn hối hận vì ngày trước đã không đưa con đi bác sĩ kịp thời, và đó là nỗi đau dày vò ông cho đến nay.
Khi vết thương cũ đã bắt đầu nguôi ngoai thì vợ chồng ông lại phải nhận thêm một nỗi đau vô bờ bến. Cậu con trai Qinyuan cũng bỏ vợ chồng ông mà đi. Qinyuan được các bác sĩ chẩn đoán là bị bệnh máu trắng giai đoạn cuối. Qinyuan đậu vào một trường đại học vào năm 2005, đó là niềm tự hào lớn của gia đình ông. Ông Tian tự hứa với lòng mình, dù có phải tốn kém bao nhiêu tiền của, vợ chồng ông cũng quyết nuông nấng Qinyuan ăn học nên người.
Tháng 3 năm 2006, vợ chồng ông nhận được một cú điện thoại cho hay; Qinyuan bị ốm nặng và lên cơn sốt suốt gần 1 tháng trời. Vợ chồng ông bàng hoàng và không biết thực hư câu chuyện khi nghe tin con mình bị bệnh máu trắng giai đoạn cuối. Vợ chồng ông đã khăn gói lên phố để chăm sóc cho con mong sẽ có một tia hi vọng sống. Tuy nhiên, điều mong muốn lại không đến khi Qinyuan trút hơi thở cuối cùng vào một ngày tháng 7 năm 2006 ở tuổi 18.
Hàng ngày ông vẫn nói chuyện và nhìn hình hài của con |
Sau khi 2 người con chết, vợ chồng ông Tian đau như xé từng mảnh. Nỗi nhớ con không thể nào nguôi ngoai trong tâm trí của 2 thân già. Từ đó ông Tian nảy sinh ý nghĩ sẽ giữ xác con lại để khi nhớ, 2 vợ chồng có thể nhìn được hình hài của con. Do vậy mà ông đã quyết định bảo quản xác của Qinyuan trong tủ lạnh suốt nhiều năm liền.
Chia sẻ với Chinese Media Ông Tian nói: “Tôi bàn với mẹ Qinyuan rằng chúng tôi không nên chôn cất con mà hãy giữ lại bên mình, và bà ấy đã đồng ý”. Tối hôm đó, vợ chồng ông đã tắm rửa mặc quần áo cho con rồi sau đó đem thi hài bỏ vào một thùng đá lạnh để bảo quản. Và cứ như vậy, vợ chồng ông giữ bí mật này suốt 6 năm trời. Có lúc nhớ con, cả hai vợ chồng đến bên xác con và nói chuyện như thể người đang sống. Ông Tian tâm sự; ông biết làm như vậy là không đúng với những tập tục của cha ông, nhưng đó là cách cuối cùng giúp vợ chồng có thể che lấp đi nỗi đau.
Đã nhiều lần, những người thân họ hàng và hàng xóm khuyên bảo vợ chồng ông nên chôn cất Qinyuan, nhưng ông không thể làm được. “Tôi biết tôi đã sai, quyết định của tôi đã làm ảnh hưởng đến cuộc sống những người xung quanh, nhưng tôi không thể làm khác. Tôi đã mất đi 2 người con, không ai hiểu được nổi đau này bằng chúng tôi”, ông Tian Xueming buồn rầu nói thêm.
Ý kiến bạn đọc