- Tại Tòa, ông Đinh La Thăng khẳng định không đồng ý khi viện kiểm sát xác định mình là chủ mưu, lợi ích nhóm.
Cựu Chủ tịch tập đoàn Dầu khí cho rằng bản thân chỉ có quyền với các đơn vị thuộc dầu khí, không thể quyết định thay chủ đầu tư dự án nhiên liệu sinh học tại Phú Thọ.
Ngày 11/3, phiên xử vụ Ethanol Phú Thọ tiếp tục với phần tranh luận. Được quyền tự bào chữa, ông Đinh La Thăng dành thời gian biện luận về thiệt hại của vụ án.
Theo cáo trạng, quá trình thực hiện dự án, Công ty cổ phần Hóa dầu và Nhiên liệu sinh học Dầu khí- PVB đã vay của Seabank và PVCombank hơn 754 tỷ đồng.
Tính đến ngày CQĐT có quyết định khởi tố vụ án, PVB đã dùng hơn 1.467 tỷ đồng để thực hiện dự án xây dựng nhà máy sản xuất Ethanol và các dự án thành phần.
Từ ngày bắt đầu triển khai dự án (21/9/2009) đến ngày khởi tố vụ án (11/6/2018), PVB đã thanh toán cho Tổng Công ty cổ phần xây lắp Dầu khí Việt Nam- PVC hơn 610 tỷ đồng, thanh toán cho Alfa Laval tổng cộng hơn 236 tỷ đồng.
![]() |
Các bị cáo tại tòa |
Theo kết quả giám định của Bộ Tài chính, tính đến ngày khởi tố vụ án, chủ đầu tư đã dùng hơn 1.467 tỷ đồng để thực hiện dự án xây dựng nhà máy sản xuất Ethanol và các dự án thành phần.
PVB đã vay của Seabank và PVCombank hơn 754 tỷ đồng. Từ ngày dự án dừng thi công (27/3/2013) đến ngày 25/7/2014, PVB đã phải trả lãi vay số tiền hơn 125 tỷ đồng.
Số tiền lãi PVB còn phải trả cho các NH từ ngày 26/7/2014 đến ngày khởi tố vụ án (ngày 11/6/2018) là hơn 417 tỷ đồng.
VKSND Tối cao cho rằng, có đủ cơ sở xác định thiệt hại thực tế do hành vi lựa chọn nhà thầu không đủ điều kiện năng lực để thực hiện dự án Ethanol Phú Thọ gây ra được tính là toàn bộ số tiền lãi suất phát sinh mà PVB đã trả và số tiền lãi PVB còn có nghĩa vụ trả cho các NH.
Số tiền này được xác định là hơn 543 tỷ đồng. Đại diện VKS đề nghị HĐXX buộc ông Đinh La Thăng và các bị cáo khác phải liên đới bồi thường số tiền trên.
Được quyền tự bào chữa, ông Đinh La Thăng phản bác truy tố, nói không bao giờ có ý kiến buộc chỉ định thầu và đề nghị được hỏi các bị cáo khác nhưng chủ tọa không đồng ý do đã kết thúc phần hỏi, hiện đang ở phần tranh luận.
Ông Thăng phản ứng, nói chủ tọa đã cách ly không cho mình tham gia phần hỏi nên “giờ phải bù cho tôi”. Ở phía dưới, bị cáo Trịnh Xuân Thanh - nguyên Chủ tịch PVC nhiều lần đứng dậy xin được trả lời hoặc trình bày nhưng chủ tọa bác bỏ, yêu cầu bị cáo Thăng không hỏi, phải tiếp tục tranh luận.
Bị cáo Đinh La Thăng chấp hành và nêu ý kiến, PVN được Chính phủ cho phép chỉ định thầu với những dự án PVN có trên 50% vốn nhưng tại PVB, các đơn vị của PVN chỉ có hơn 39% vốn nên không có quyền quyết định. Do đó, việc chỉ định thầu hay đấu thầu là trách nhiệm của Hội đồng quản trị PVB.
Ông Đinh La Thăng khẳng định không đồng ý khi viện kiểm sát xác định mình là chủ mưu, lợi ích nhóm. Bị cáo này nói: “Phần đối đáp, xin đại diện viện kiểm sát trao đổi lại là nhóm lợi ích nào, lợi ích gì, bao tiền, ai hưởng bao nhiêu?”.
Cũng theo ông Thăng, Ethanol Phú Thọ là: “Dự án bé tí về quy mô. Lọc hóa dầu, điện khí khó hơn trăm lần còn làm được. Nhiên liệu sinh học thực ra chỉ là nấu rượu quy mô lớn, có gì đâu không làm được”.
Do vậy, ông Thăng đồng tình quan điểm của các luật sư đánh giá nguyên nhân dự án dừng hoạt động là do chủ đầu tư không tiếp tục chi tiền vì dự án sẽ không có lãi. Nguyên nhân dự án không có lãi nhiều nhưng gồm cả cơ chế, chính sách.
Bị cáo phân tích, việc phát triển nhiên liệu sinh học là đúng, giúp bảo vệ môi trường, tạo công ăn việc làm cho nông dân trồng sắn… nhưng các bộ, ngành chưa đưa ra cơ chế phù hợp nên đến nay, các dự án Ethanol ở Dung Quất, Bình Phước vẫn hoạt động cầm chứng. “Nước ngoài người ta dùng E10 và thậm chí E100 rồi còn Việt Nam vẫn đì đẹt đi thử nghiệm”- ông Thăng nói.
Về cáo buộc biết năng lực của PVC không thi công được dự án, bị cáo Thăng phản đối, nói: “Bao người làm từ Hội đồng quản trị, ban giám đốc… được viện kiểm sát nói không biết năng lực của PVC là khách quan. Tôi ở vị trí xa tít, không có trách nhiệm phải biết thì lại bị buộc phải biết và phải chịu trách nhiệm hình sự về việc này”.
Bị cáo Thăng cũng cho rằng cáo trạng quy buộc ông phải biết việc làm của cấp dưới hoặc những người ở PVB, vốn không là thành viên của PVN là không chính xác.
Đề cập đến vấn đề giám định của Bộ Tài chính trong việc xác định thiệt hại trong vụ án, theo ông Đinh La Thăng, cáo trạng chỉ xác định số tiền lãi chủ đầu tư phải trả ngân hàng, đây không phải là giá trị thiệt hại của dự án.
“Khi ký hợp đồng, tôi yêu cầu phải có tiền bảo lãnh để thực hiện dự án. Chủ đầu tư không yêu cầu bảo lãnh, không có tiền khắc phục, khi có thiệt hại xảy ra thì đây không phải là trách nhiệm của tôi”, lời bị cáo Thăng.
Theo lời tự bào chữa của ông Đinh La Thăng, về phía ngân hàng, khi cho vay phải thẩm định, phải có tài sản thế chấp.
Nếu xác định số tiền lãi phát sinh phải trả cho ngân hàng là thiệt hại của vụ án sẽ không đúng kinh tế thị trường. Theo kinh tế thị trường, tranh chấp này phải theo luật dân sự, thương mại.
Tố tụng đâu phải đi đòi nợ ngân hàng. Xét cả tình và lý đều không đúng. Ngân hàng cứ hưởng lãi, nếu có gì lại có người đi đòi hộ nên không đúng quy luật thị trường.
Ngoài ra, việc định giá thiệt hại hoàn toàn không đúng về luật, không đúng cả lý và tình. “Không thể tính đây là thiệt hại và bổ đầu cho tôi và những người khác được”, lời ông Thăng.
(Tổng hợp)